Không còn cảm xúc vì vợ xưng mày tao khi cãi nhau
Có một lần 2 vợ chồng tôi cãi nhau, cô ấy đã xưng “tao” làm tôi cứ bị ám ảnh mãi. Từ trước tới giờ kể ra nóng giận đến đâu tôi cũng không bao giờ xưng “ mày – tao” hay “ cô – tôi”…
Tôi là bộ đội lấy vợ làm nghề giáo viên tiểu học, chúng tôi có hai con, 1 trai và 1 gái. Cuộc sống được coi là đáng mơ ước với nhiều người. Bà con làng xóm xung quanh nói nhà tôi là mẫu gia đình lý tưởng của cả thôn. Tôi công tác ở ngay địa phương nên có nhiều thời gian dành cho gia đình, chăm sóc con cái. Đặc biệt, tôi là một người chồng rất “ tâm lý”, cứ đến dịp cuối tuần tôi lại mang xe của vợ đi sửa sang xem có hỏng hóc ở đâu không, khi thì đổ xăng, thay dầu nhớt cho vợ.
Ảnh minh hoạ.
Ngày trước, hồi chưa phổ biến điện thoại di động, gia đình tôi còn sử dụng máy điện thoại bàn. Vô tình tôi phát hiện tờ hoá đơn điện thoại thì thấy số điện thoại rất lạ hay được gọi đi, tìm hiểu thì biết được đó là số của nhà người yêu cũ của cô ấy. Sau đó, sang nhà bố vợ tình cờ tôi cũng xem được tờ hoá đơn điện thoại bên đó cũng gọi rất nhiều cho số của nhà anh kia. Tôi tra hỏi vợ thì cô ấy nói rằng bố anh kia bị bệnh, cô gọi điện để động viên, thăm hỏi chứ không có ý gì khác. Phải nói thêm rằng họ ở cùng trong một khu phố nên chuyện gia đình của nhau đều biết khá tường tận.
Xin kể thêm chuyện tình cảm của vợ tôi từ hồi trẻ đó là với một người bạn cùng lớp đại học, 2 người yêu nhau nhưng bị gia đình phản đối. Hồi tôi trở về địa phương làm việc tôi có để ý đến cô ấy nhưng khi biết cô đã có người yêu thì tôi đã rút lui. Họ không đến được với nhau, sau đó cô ấy nhận ra tình cảm từ phía tôi nên đã đồng ý kết hôn sau nửa năm quen biết. Cô ấy có kể với tôi rằng trước kia đã “ cho” anh người yêu cũ tất cả nhưng tôi thông cảm và càng yêu thương vợ nhiều hơn. Chúng tôi đã có một cuộc sống hạnh phúc khoảng hơn 7 năm gì đó, cho đến mấy tháng gần đây khi tôi phát hiện tờ hoá đơn điện thoại.
Ảnh minh hoạ.
Sau đó, vợ chồng tôi cãi nhau rất nhiều xung quanh chuyện cô ấy “ quan tâm” thái quá đến người cũ như vậy. Tôi giải thích rằng nếu không có điều gì “ mờ ám” sao không thể nói với chồng, tôi sẵn sàng cùng cô ấy đến nhà thăm hỏi, động viên, thậm chí giúp đỡ gia đình họ về mặt vật chất nếu có thể. Rồi cô ấy im lặng, nói xin lỗi tôi vì đã cư xử không đúng mực và tôi đã bỏ qua chuyện đó.
Kinh tế gia đình dần khấm khá hơn trước, tôi mua cho vợ chiếc điện thoại cầm tay và hàng tuần, hàng tháng mua thẻ nạp đều đặn cho cô ấy sử dụng. Tôi nghĩ mình là người đàn ông thì phải có trách nhiệm lo liệu cho vợ con một cuộc sống tốt đẹp, thoải mái nên tôi rất vui với việc chăm sóc vợ từ những chi tiết nhỏ nhặt ấy. Hôm đó, tôi giở điện thoại của vợ ra xem thấy có rất nhiều tin nhắn cho số của anh người yêu kia. Tôi không đọc được nội dung chi tiết của những tin nhắn ấy, chỉ biết chắc chắn một điều là họ có gửi qua lại cho nhau. Tôi thấy mình có gì đó mâu thuẫn, băn khoăn rằng mình có ích kỷ không khi cứ đi soi xét cuộc sống riêng của vợ? Chả nhẽ vợ tôi và người đàn ông kia có nhiều chuyện để “tâm sự” với nhau đến thế ư? Tôi thấy mình không được tôn trọng khi vợ cứ lén lút như vậy, tôi có chia sẻ với vợ cũng không giải quyết được vấn đề, chỉ khiến cho tình cảm 2 vợ chồng ngày một rạn nứt thêm.
Cuộc sống của tôi từ nhỏ sống ở vùng nông thôn với bản tính tiết kiệm, ngược lại vợ tôi sinh ra ở thành phố, con nhà giàu có nên được chiều chuộng từ nhỏ, vợ tôi “có đâu tiêu đấy”, chi tiêu khá “hoang phí”.
Ở thời điểm hiện tại chúng tôi cũng có cuộc sống gần như là mẫu hình lý tưởng của xã hội, ai nhìn vào cũng thấy đáng mơ ước. Nhưng ở trong chăn mới biết chăn “ có rận”, mỗi khi đi làm trở về nhà tôi thấy vợ cảm thấy rất khó chịu.
Vợ tôi rất thích chăm chút cho bản thân mỗi khi đi ra ngoài, trong khi lúc ở nhà thì bê tha, luộm thuộm; nhiều lúc tôi có đùa rằng ra ngoài cô ấy là “ công”, về nhà lại hoá “ cú”. Có một lần 2 vợ chồng tôi cãi nhau, cô ấy đã xưng “tao” làm tôi cứ bị ám ảnh mãi. Từ trước tới giờ kể ra nóng giận đến đâu tôi cũng không bao giờ xưng “ mày – tao” hay “ cô – tôi”… Quan điểm của tôi mình là người có học, anh phải ra anh, em là em, nhất là chúng tôi đều thuộc tầng lớp trí thức trong xã hội. Còn tôn trọng thì sống với nhau, không tôn trọng nữa thì chia tay.
Sau lần đó, vợ hỏi tôi có còn yêu cô ấy không thì tôi không trả lời, cứ nghĩ đến lúc vợ nói “ tao thế này, tao thế kia…” là tôi rất bực bội, không thể nói được câu “ yêu” với vợ một lần nào nữa. Mọi mâu thuẫn của chúng tôi thực ra không có gì gọi là to tát nhưng cứ “âm ỉ” chỉ chờ đến thời điểm để “ bùng cháy” rồi sẽ lụi tàn. Tôi cảm nhận rõ mối nguy cơ tan vỡ đang “ đe doạ” đến tổ ấm của chính mình. Cứ trở về nhà tôi thấy bức bối khó chịu, không thể chia sẻ, trò chuyện cùng ai. Thực lòng tôi không muốn mất đi một gia đình yên ấm, nhưng tôi cũng cảm thấy được khoảng trống vô hình ngày càng xa giữa tôi và vợ. Chẳng lẽ hôn nhân của chúng tôi lại đi vào ngõ cụt???
đồng cảnh ngộ với các bác, xưng mày tao, hôm qua em tát cho mấy cái, bọn em đi làm xa nên v ko bỏ dk về nhà bố mẹ, nhưng nó sang phòng anh chị nó ngủ... cũng chỉ vì bản chất hiền ít nói cộng thêm em kinh doanh bên ngòai nên tiền có lúc nhiều lúc ít mà vợ nó nvay. buồn lắm các bác ạ. theo em có lẽ vợ chồng nên ngồi lại với nhau, nói ra những bực dọc của nhau những cái tốt cái xấu để bàn bạc rồi cái gì sai thì sửa, nhịn nhau những lúc 1 trong 2 đứa nóng tính thì cs mới bền dk, chứ lấy nhau thì khó chứ bỏ thì dễ lắm các bác ạ, quan trọng 2 vc phải hiểu nhau, bực tức gì thì phải nói ngay để bụng rồi lại dằn vặt lương tâm, vợ con...
Tôi cũng có khác gì đâu. Vợ chồng cãi nhau vợ cũng bỏ về nhà mẹ đẻ. Xong rồi quay lại sống với nhau tiếp bây giờ đã có môt bé gái xinh xăn. Nhưng vợ tôi không quên được người yêu cũ.hễ tôi mà nhăc tới là có chuyện xảy ra. Tôi biêt vợ và người yêu cũ vẫn liên lạc với nhau. Tôi phát hiện ra thì chối tới cùng,vì tôi không có bằng chứng rõ ràng. Nhưng điện thoại vân còn lưu lại người gửi và nhận tin tôi mới biết được. Cứ nói đến người yêu cũ là xưng mày tao với chồng, tôi hỏi rằng em sống với ai? Chồng của em hay người yêu cũ,nếu e thấy không thể thiếu anh ta được thì anh sẽ là người ra đi để em có hạnh phúc, tôi xử lý như vây được không? 4năm đã có gia đình nhưng hình bóng của người yêu cũ còn lớn hơn cả tôi bây giờ đang làm chồng. Hay sống với chồng tình yêu giành cho người khác? Chỉ vì vợ tôi và người yêu cũ của vợ vẫn dấu diếm liên lạc với nhau,lam tôi có một ký ưc không thể chấp nhận được như vậy. Cũng vì chuyện đó mà vợ chồng tôi xưng mày tao vơii nhau, và vợ tôi là người nói đầu tiên,tôi càng khuyên càng không được nghe nhiều cũng quen
Thì gia cũng nhiều người đàn ông khổ vì chuyên lày tôi cũng không kém gì các bạn tôi năm lay đã 42 tuổi rồi còn vân bi goi bằng thằng trươc mặt các con tôi uất đến tân cổ .môi khi tôi nghĩ chia tay thì tôi nại nghĩ đến các con tôi không hiểu sao mà tôi nại cứ sợ chúng khổ tôi cũng không biêt vợ tôi có bồ hay không vì 2năm chở nai đây tôi không còn nói tiêng yêu đuoc vói vợ tôi nữa nên tôi không để ý
tôi cũng rơi vào hoàn cảnh như anh. thật là chua xót vợ tôi cũng là GV tiểu học, vợ anh chỉ xưng mày tao còn vợ tôi thì xhửi luôn cả cha mẹ tôi xưng hô không còn câu nào có thể cay độc hơn. thế là tôi nhịn không được và dọa đânhs ai ngời cô ấy lại thách thức tôi "đánh đi này " tôi nghe theo và đánh cho mấy bạt tai, lần 1, rồi có lần 2 ,thế là lần nào cô ấy cũng bỏ về nhàg bố mẹ đẻ và lần này lần 5 cô ấy về thật . Hỏi tại sao cô ấy không chừa thói ngoa miệng coi thường chồng dẫn đến thiệt thân như thế. Vì thương con nên không muốn chia tay nhưng ở với nhau như thế thì không thể tiếp tục .Làm sao sửa đổi đây bạn hãy suy nghĩ kỹ xem có cách nào không nhé chia sẻ cùng tôi .
Pages