Mẹ ơi, con học dốt có gì sai?
Chào chương trình. Em muốn kể lại câu chuyện của em và muốn hỏi chương trình nhiều thứ. Bây giờ em bắt đầu vào câu chuyện của em ạ.
Gia đình em có 3 đứa con. Em là con thứ 2. Trước em là 1 chị, chị em học rất giỏi. Em năm nay học lớp 9, em sắp thi cấp 3 rồi nhưng điểm số khảo sát của em lại không như mong muốn. Mẹ và chị em lại dựa vào điều này luôn mắng em chửi em. Thậm chí nói những điều không hay như chửi em là con chó, con này ngu lắm đừng chơi với nó. Thậm chí em đánh son em còn bị chửi là con đĩ. Chẳng lẽ đánh son là sai, con gái có quyền điệu mà.
Hầu như tuần nào em cũng bị mắng và chửi phải 1 lần\1 tuần. Nhiều lúc em nghĩ liệu mình có phải con của mẹ không? Liệu học dốt cũng là cái tội? Nhân đây em cũng nói luôn là từ trước tới giờ em không muốn học nhưng rất muốn đi học. Nhưng dù em có học dốt như nào thì họ cũng không có quyền chửi em thậm tệ thế được. Nhiều lúc em nghĩ hay mình bỏ nhà đi, mình ra hiệu thuốc mua thuốc ngủ về uống đi. Nhưng nghĩ lại mình phải cố gắng cho họ thấy học dốt cũng làm được việc, học dốt cũng cần có yêu thương. Càng đến sát kì thi thì áp lực lại càng tăng. Mẹ không động viên đã thế còn chửi em, đánh em, luôn dựa vào điểm để chỉ trích và so sánh với người khác.
Mong chương trình giúp đỡ.
Chào em.
Chương trình hiểu rằng em đã rất buồn và hụt hẫng khi điểm khảo sát không được như mong đợi. Bên cạnh đó, áp lực từ gia đình, đặc biệt là mẹ và chị gái càng khiến em căng thẳng, mệt mỏi. Em cũng có những suy nghĩ tiêu cực mà không biết mình phải làm gì. Chúng tôi sẽ cùng em trao đổi những vấn đề này, em nhé.
Có lẽ tất cả những áp lực xung quanh đang dồn gánh nặng lên vai em và khiến em trở nên coi trọng điểm số, thành tích trong học tập. Dù em đã có sự cố gắng nhưng việc học của em vẫn không tốt, đó là điều khiến chính em cũng cảm thấy buồn lòng. Tuy nhiên, việc học là để mình tiếp thu kiến thức, để em trở nên tốt hơn, phát triển và hoàn thiện hơn mà không phải là một cuộc thi để phân định hơn – thua với bạn bè hay chỉ để được mọi người công nhận. Thế nên em không nên quá trách cứ mẹ và chị, bởi suy cho cùng mọi người cũng chỉ muốn tốt cho em mà thôi. Vì dù em có kém hay giỏi đi chăng nữa thì mẹ, chị gái em cũng không được lợi gì từ em. Điều đó chỉ là nền tảng để sau này em có một công việc phù hợp mà thôi.
Dẫu biết rằng ai cũng muốn mình tốt, mình giỏi, song mỗi người lại có ưu điểm về một mặt khác nhau, vì vậy mới có nhiều môn học để học sinh lựa chọn. Chưa kể kết quả học tập cũng phụ thuộc rất nhiều vào môi trường giáo dục. Việc này em cân nhắc nhẹ nhàng chia sẻ với mẹ để mẹ hiểu và tôn trọng, thể hiện rằng em không muốn mẹ so sánh con với bất kì một ai khác. Hơn nữa, chuyện điểm số không thể cho thấy hết khả năng của một người và càng không phải là yếu tố quyết định đến tương lai sau này. Em cần nghĩ rằng học để phục vụ mục đích của mình, phục vụ cho tương lai sau này có lẽ sẽ đem lại hiệu quả tốt nhất, vui vẻ nhất hơn là khi em học với một tinh thần áp lực, căng thẳng và với tâm thế phải bằng hoặc hơn các bạn. Như vậy mục đích của học tập không còn đúng đắn nữa. Khi em thoải mái hơn em có thể cố gắng vì tương mai của em mai sau để học tập tiếp thu tốt hơn. Riêng về vấn đề có son môi hay không thì em cũng cân nhắc làm mọi thứ cho phù hợp với lứa tuổi, ở độ tuổi nào nên có cách chỉnh chu bản thân khác nhau. Tuy nhiên, làm gì cũng không nên quên mục đích tương lai của mình. Em cần thoải mái tinh thần hơn, chia sẻ với các bạn thân thiết của mình, cùng giúp nhau trong học tập sẽ tốt hơn là những tháng ngày hoang phí, em nhé.
Chúc em cố gắng hơn vì tương lai của mình.