Hãy yêu thương em như những ngày đầu được không anh?
Em là Qxxx, năm nay 25 tuổi, cái tuổi theo em nghĩ thì nó không còn quá trẻ để yêu chơi bời và không mục đích. 24-12 năm ngoái em có bắt đầu 1 tình yêu đẹp với 1 anh chàng - 1 anh chàng không đẹp trai nhưng có nụ cười rất đẹp. Anh ấy không phải mối tình đầu nhưng dường như lại là người cho em cảm thấy mình được yêu thương, chiều chuộng rất nhiều, cũng chính vì vậy mà em hay ghen tuông, hay giận dỗi.
Tháng 7, khi anh ấy biết được quá khứ không tốt đẹp của em thì đã nói lời chia tay nhưng em níu giữ. Nửa tháng sau thì anh ấy biết em bị bệnh, tinh thần anh ấy càng suy giảm, hay trầm ngâm, không cười và ý muốn xa em nhiều hơn. Em đã nói chuyện thẳng thắn và nói rằng nếu như muốn cạnh nhau thì cùng nhau cố gắng. Anh ấy không nói gì nhưng cả 2 đều cảm thấy tình cảm không được như trước.
Sự việc xa hơn khi anh trai anh ấy biết chuyện và đã phản đối, dần dần bố mẹ cũng biết và không đồng tình anh qua lại với em. Hiện tại, em lại luôn là người chạy theo anh ấy. Anh ấy dần lao vào nỗi bận bịu công việc, áp lực gia đình, áp lực từ phía em nữa nên anh dần trở nên không muốn quan tâm em, em càng cảm giác thời gian mình cố gắng liệu có ý nghĩa gì không? Nhiều lần muốn dừng để cả 2 đỡ khổ nhưng em lại không buông được, chẳng thể ngưng nhớ đến những kỉ niệm, những tháng ngày bên nhau thậm chí có nhiều lần muốn tìm đến cái chết.
Anh là 1 người hiền lành và tốt bụng. Em và anh đến với nhau bằng sự ái mộ và chân thành. Nhưng bây giờ cứ vậy, em chẳng đủ dũng khí buông tay, anh chẳng đủ bao dung vể lỗi lầm quá khứ. Đặc biệt khi bên nhau thì dường như chưa có chuyện gì xảy ra, yêu đương và quấn quýt, nhưng khi xa nhau thì cứ vậy, lạnh nhạt và khoảng cách. Em không muốn mất anh ấy. Em muốn chúng em quay lại như ngày đầu.
Rất mong chương trình tư vấn giúp em!

Chào em!
Tình yêu luôn đem đến cho mỗi người rất nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau, vui vẻ, hạnh phúc có, tổn thương, đau khổ cũng có. Đôi khi dù biết bước tiếp trên con đường mình đã chọn sẽ có nhiều nỗi buồn nhưng lại không đủ can đảm và dũng khí để dừng lại. Và những mâu thuẫn nảy sinh cho đến giận hờn, chia tay không phải vì hai người hết yêu nhau mà những điều xảy ra khiến cho một trong hai hoặc cả hai tổn thương, niềm tin không còn trọn vẹn mà không thể tiếp tục được nữa.
Qua những điều em chia sẻ cho thấy rằng quá khứ của em là nguyên nhân khiến em và bạn trai dần xa nhau, khiến anh ấy muốn buông tay em và gia đình anh ấy phản đối. Có thể do định kiến xã hội khiến bạn trai em và gia đình anh ấy không chấp nhận quá khứ của em dù đó là những điều đã qua. Hẳn điều đó đã làm em tổn thương và đau khổ rất nhiều, thậm chí là tự ti về bản thân mình. Nhưng vì vẫn còn yêu rất nhiều nên em chấp nhận bỏ qua, tha thứ để nối lại tình cảm và gìn giữ mối quan hệ này.
Song, đáp lại tình cảm và sự cố gắng của em thì anh ấy dường như lại lạnh nhạt, giữ khoảng cách với em, thậm chí còn muốn chia tay em khi biết em bị bệnh và tinh thần cũng không tốt. Bản thân em cũng tự nhận thấy rằng mình đang là người “chạy theo anh ấy” hay nói cách khác, sự cố gắng dường như đơn thuần chỉ đến từ phía của em. Bởi vậy, có lẽ lúc này em cũng cần nhìn nhận một cách khách quan và lý trí hơn qua những việc làm, thái độ của bạn trai đối với em. “Để quay lại như ngày đầu”, để hạnh phúc và vui vẻ như thời gian mới yêu nhau không phải một mình em cố gắng là có thể thay đổi được. Để tạo nên và giữ gìn một mối quan hệ cần phải có hai người, vì vậy sự cố gắng cũng phải đến từ phía bạn trai em. Và cuộc tình này có tiếp tục được hay không, một nửa cũng là do anh ấy quyết định. Em có thể sống hết mình cho tình yêu, tuy nhiên cũng cần lý trí và sáng suốt để không đánh mất bản thân mình mà vô tình ảnh hưởng đến sự tôn trọng của mọi người đối với em.
Nếu một người thực sự yêu em, họ sẽ yêu tất cả những gì thuộc về em, cả về ưu điểm và khiếm khuyết, yêu em ở hiện tại và muốn gắn bó với em trong tương lai thay vì không chấp nhận quá khứ của em. Trong hoàn cảnh lúc này, cho dù em có giữ được anh ấy thì niềm tin của anh ấy đối với em cũng không còn trọn vẹn nữa, đồng nghĩa rằng hạnh phúc lâu dài của em cũng sẽ không được đảm bảo. Qua sự thể hiện của bạn trai, có lẽ đã cho thấy rằng tình yêu của anh ấy dành cho em không thực sự đủ lớn, đủ vững vàng để vượt qua thử thách – đó là quá khứ của em. Điều đó cũng giúp em phần nào hiểu hơn về anh ấy. Như vậy, thật khó để anh ấy có thể bảo vệ em trước sự phản đối của gia đình nếu như hai người tiếp tục mối quan hệ này. Nếu như tình trạng hiện tại không thể cải thiện dù em đã cố gắng, em nghĩ mình có thể tiếp tục được không? Em nghĩ mình có thể nhận hết những tổn thương về mình để được bên cạnh anh ấy?
25 tuổi, em muốn tìm cho mình một người đàn ông có thể che chở, bảo vệ mình và gắn bó lâu dài. Như vậy, mục đích và mong muốn lớn nhất của em đó là hạnh phúc và phải được đảm bảo điều đó. Vì vậy, trước khi quyết định, điều quan trọng nhất là em phải cảm thấy an tâm, an toàn và thật sự chắc chắn về lựa chọn ấy.
Mong em hạnh phúc, luôn là chính mình và cho dù có điều gì xảy ra, hãy luôn tin vào hạnh phúc mà mình xứng đáng có được, em nhé!